Lá điên điển đun lấy nước uống, được coi như một loại thuốc long đờm, giảm đau, chống giun sán và kháng sinh, chống viêm
Kem hoặc thuốc mỡ làm từ lá được sử dụng để điều trị ngứa và phát ban trên da.
Để chữa mụn nhọt, người ta dùng lá điên điển rửa sạch, giã nát với một ít muối, đắp vào nơi bị đau sẽ giúp giảm sưng tấy và làm lành miệng.
Hạt được coi là chất kích thích, làm dịu cơn đau, chất làm se. Thường dùng để chữa tiêu chảy, giảm phù nề lá lách, giảm lượng kinh nguyệt ra nhiều.
Hạt điên điển dùng 12-16g (khô) sắc uống hàng ngày, có thể giúp điều hòa kinh nguyệt.
Rễ cây điên điển được sử dụng để điều trị vết cắn của bọ cạp, mụn nhọt, mụn mủ.
Nước ép của vỏ cây cũng được sử dụng để điều trị phát ban và ngứa da.
Theo đông y, bông và lá cây có vị ngọt, đắng, tính mát, tác dụng thanh nhiệt, giải độc, an thần, nhuận tràng, lợi tiểu. Thường dùng trong các trường hợp sốt do phong nhiệt, nhọt độc, táo bón, mất ngủ, ăn uống kém.
Theo kinh nghiệm dân gian ở vùng đồng bằng sông Cửu Long, người ta dùng bông điên điển làm thuốc bổ tim như sau: Dùng bông điên điển bỏ cuống, nấu với nước với đường phèn, mỗi ngày ăn 100-200g. Ăn liên tục trong vài ngày.
Một số món ăn ngon từ bông điên điển mọi người tham khảo: